Mỗi ngày một "Bí Mật Cuộc Sống"

Post a reply

Confirmation code
Enter the code exactly as it appears. All letters are case insensitive.
Smilies
:4ever: :sr :air_kiss: :angry: :ban: :biggrin: :birthday: :blink: :blush: :brunette: :bs_nostealinganythi :bs_nostealinganythi :cards: :close: :closed: :congrates: :connie_19: :connie_25: :connie_25_2: :connie_33: :connie_37: :connie_dancegirl: :connie_dancegirl_2: :connie_running: :cool: :crazy: :crazy_devil: :crigon_04: :dance: :dance3: :drag_01: :drag_01_2: :dry: :d_birthday: :excl: :fans: :fans_2: :fechten2: :fechten2_2: :flag_of_truce: :gdjob: :gdluck: :gdluck_2: :girl_cray: :give_rose: :gogo: :good: :guns: :happy:
View more smilies

BBCode is ON
[img] is ON
[url] is ON
Smilies are ON

Topic review
   

Expand view Topic review: Mỗi ngày một "Bí Mật Cuộc Sống"

by Mr_MDT » Sat Jun 25, 2011 9:40 am

Why ? Why ? Why ? Why ?

#52. Có khi nào bạn tự hỏi tại sao?

by Bom » Sat Jun 25, 2011 8:53 am

Image

“Tại sao cuộc sống của mình lại nhàm chán đến thế?” trong khi bạn vẫn chưa nỗ lực tìm ra mục tiêu đích thực của đời mình để theo đuổi.
Có khi nào bạn tự hỏi: “Tại sao mình không có một người bạn nào cả?” trong khi bạn lại không chịu mở rộng trái tim để bạn bè có thể đến với bạn.

Có khi nào bạn tự hỏi: “Tại sao mình lại luôn luôn nếm mùi thất bại?” trong khi bạn vẫn chưa dốc hết toàn bộ sức lực trong mọi công việc để tiến tới thành công.

Có khi nào bạn tự hỏi: “Tại sao mọi người lại đối xử với mình tệ như vậy?” trong khi bạn vẫn chưa chắc là mình đã đối xử thật tốt với mọi người xung quanh.

Có khi nào bạn tự hỏi: “Tại sao mình không được như mọi người?” trong khi bạn đâu hề biết rằng có hàng triệu người đang ao ước có được cuộc sống như bạn.

Có khi nào bạn tự hỏi: “Tại sao mình không có được hạnh phúc?” trong khi bạn vẫn mải mê theo đuổi hạnh phúc ở đâu xa xôi nên không kịp nhận ra chúng đang hiện diện ngay bên cạnh, thậm chí ngay trước mắt bạn.

Có khi nào bạn tự hỏi: “Tại sao cuộc sống của mình lại nhàm chán đến thế?” trong khi bạn vẫn chưa nỗ lực tìm ra mục tiêu đích thực của đời mình để theo đuổi.

Có khi nào bạn tự hỏi: “Tại sao mình vẫn chưa tìm được một tình yêu mới?” trong khi bạn vẫn cứ mãi ngồi đó với những hoài niệm về người yêu cũ.

Có khi nào bạn tự hỏi: “Tại sao mình chẳng nhận được gì từ cuộc sống?” trong khi bạn vẫn chưa làm được chút gì để góp phần làm đẹp cho cuộc sống của mình.

Có khi nào bạn tự hỏi: “Tại sao mình lại không thể có được một tình yêu đích thực?” trong khi bạn vẫn chưa dám chắc là mình hiểu rõ khái niệm tình yêu.

Có khi nào bạn tự hỏi: “Tại sao chẳng ai hiểu mình cả?” trong khi bạn luôn che giấu cảm xúc và chẳng bao giờ cho người xung quanh cơ hội để có thể lắng nghe.

Có khi nào…

...Cuộc sống không hề làm khó bạn mà chính bạn đã tự làm khó mình bằng cách đặt ra những câu hỏi đại loại như: “Tại sao lại thế này?... Tại sao lại thế kia?...”. Không ai có thể trả lời giúp bạn mà chính bạn phải tự đi tìm lời giải đáp cho mình. Hãy luôn nghĩ về người khác trước khi nghĩ đến bản thân, chắc chắn lúc đó bạn sẽ hài lòng với câu trả lời của chính mình. Và đừng quên luôn đặt câu hỏi: “Mình đã làm được gì?” trước khi tự hỏi: “Mình đã nhận được gì?” nhé! Tôi tin là bạn sẽ thành công!
[RIGHT](Theo Xitrum)[/RIGHT]

#51. Những chiếc vé xem xiếc

by Bom » Sun Jun 19, 2011 10:46 pm

[CENTER] Image

[/CENTER]
Khi tôi còn là một cậu bé con, một lần nọ cha dẫn tôi đi xem xiếc và chúng tôi nhẫn nại đứng xếp hàng để mua vé vào rạp. Sau một thời gian đợi chờ, cuối cùng chỉ còn lại một gia đình nọ và chúng tôi đứng trước quầy vé. Đó là một gia đình đông đúc với tám cậu bé lóc chóc, đứa lớn nhất chắc chẳng hơn tuổi tôi là bao, khoảng 12 tuổi là cùng. Nhìn qua cách ăn mặc của họ, tôi biết họ không phải là một gia đình giàu có. Những đứa trẻ rất lịch sự, chúng xếp hàng trật tự sau lưng ba mẹ và có vẻ rất háo hức để được tận mắt xem chú hề, những voi, khỉ, thỏ…diễn trò. Điều này làm tôi chắc chắn rằng trước đây chúng chưa bao giờ được đi xem xiếc và đêm nay có lẽ sẽ là một “điểm nhấn” quan trọng trong cuộc đời của những bạn nhỏ này.



Người phụ nữ bán vé hỏi cha của tám đứa trẻ rằng ông ta cần mua bao nhiêu vé. Ông ấy mỉm cười trả lời: “Làm ơn bán cho tôi 8 vé trẻ em và 2 vé người lớn. Tối nay, cả gia đình tôi sẽ xem xiếc với nhau”.



Người phụ nữ đưa vé và nói số tiền cần được trả. Vừa nghe xong, vẻ mặt của mẹ những đứa trẻ tỏ ra ngỡ ngàng, còn môi của cha chúng thì run lên hỏi lại: “Thưa chị, chị có thể nhắc lại là tổng số tiền là bao nhiêu ạ?”.



Người bán vé nhắc lại lần nữa, nghe xong, người đàn ông đếm đi đếm lại số tiền mình có rồi tiu nghỉu buồn rầu. Tôi đoán là ông ta không đem đủ tiền và không biết là sẽ phải nói với tám đứa con của mình như thế nào cho chúng hiểu. Trong lòng ông, thật sự không muốn làm chúng thất vọng.



Chứng kiến những gì đang xảy ra, cha tôi đặt tay vào túi lấy ra một tờ tiền và cố tình đánh rơi xuống đất. Rồi ông cúi xuống nhặt lên và nói với người đàn ông nọ: "Thưa ông, dường như ông vừa đánh rơi số tiền này thì phải”. Ông ấy nhìn cha tôi xúc động xen lẫn bối rối rồi trả lời: “Tôi đã thấy những gì anh vừa làm, đây không phải là số tiền của tôi”. Vừa nói ông vừa cầm chặt tay cha tôi với giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt: “Điều này có ý nghĩa rất lớn với tôi và gia đình chúng tôi. Cảm ơn ông rất nhiều”.



Cha tôi không giàu có, gia đình tôi không dư dả, nhưng tôi biết cha đã làm một điều đúng đắn. Tối đó, chúng tôi đã không đi xem xiếc, không được thỏa tiếng cười với những màn diễn hài của chú hề, nhưng chúng tôi đã mang về nhà đầy ắp những hạnh phúc từ gia đình của tám đứa trẻ kia. Đó là bài học từ sự sẻ chia đầu đời mà cha đã dạy cho tôi.

[RIGHT]Dan Clark
Quốc Đạt (dịch)


Một câu chuyện thú vị cho Father's day :)
[/RIGHT]

by Mr_MDT » Sat Jun 18, 2011 10:35 pm

Sao hôm nay ko có tâm trạng chém nhỉ ???

by Meo Hen » Sat Jun 18, 2011 8:05 pm

" Hp của đợi chờ " - Ừm hay đó :embarrassed12:

#50. Mạnh và yếu

by Bom » Sat Jun 18, 2011 7:57 pm

[CENTER]http://muctim.com.vn/article/media/2011/5-18/44256/nd.jpgImage
[/CENTER]


Một con diều hâu có thể bay lượn không mỏi trên bầu trời xanh cao tít nhưng dễ dàng trở thành tù binh...
...dưới mặt đất nếu nó lọt vào một khoảng đất nhỏ quây bằng một sợi dây.
Một con dơi có thể bay trong đêm tối đen kịt mà không động chạm vào bất cứ chướng ngại vật, nhưng nó đâm ra bất lực nếu lỡ bị rơi xuống mặt đất bằng. Con đường thoát duy nhất của nó là vật vã mong bấu víu vào được một gốc cây mỏm đá nào đó để bò lên cao rồi thả mình xuống đập cánh bay.

Một con ong vàng rơi vào chiếc ly uống nước sẽ đành chịu chết ở dưới đáy ly nếu không có người nhặt nó ra.

Tại sao?

Vì theo thói quen chuyển động theo phương ngang, con ong vàng nọ cứ húc đầu vào thành ly trong suốt với hy vọng tháo thân, chứ không hề nghĩ tới việc bò ngược lên miệng ly.

Vì con dơi không hề cất cánh từ mặt đất bằng, nó phải từ trên cao thả mình rơi xuống rồi mới đập cánh.

Vì diều hâu phải chạy lấy đà cỡ ba bốn mét mới cất cánh, một khoảng đất nhỏ chăng dây sẽ ngăn cản diều hâu bay lên.

Mọi sinh vật trên thế gian này dù to lớn tới đâu, mạnh mẽ, nhanh nhẹn và tinh khôn tới đâu vẫn có điểm yếu chí mạng. Thông thường thói quen, cố tật chính là những điểm yếu nhất của thế giới sinh vật.

Theo MYE
Mực Tím Online

by _ Sunny _ » Wed Mar 02, 2011 4:55 pm

#49.Vận tốc của nước mắt là bao nhiêu ?
Đã từ lâu nước mắt đã theo mỗi người, từ lúc sinh ra lớn lên và đến lúc mất đi. Những giọt nước mắt luôn được coi là biểu hiện cảm xúc của một ai đó như vui, buồn và đôi khi nó cũng chẳng mang một biểu hiện gì cả. Nhưng nếu để ý một chút thì bạn sẽ thấy những giọt nước mắt khi tuôn trào luôn mang một thông điệp nào đó, chúng luôn có một nhịp điệu riêng. Ví dụ nhé, nếu như bạn buồn về một việc gì đó như người iu bỏ bạn đi chẳng hạn thì những giọt nước mắt sẽ tuôn trào rất nhiều, nhưng ngược lại khi bạn vừa gặp một chuyện rất vui đánh dấu sự thay đổi trong cuộc đời bạn như thi hoa hậu vậy thì những giọt nước mắt sẽ ít hơn.

Tại sao vậy ?

Có bao giờ bạn nghe nói tới "vận tốc của những giọt nước mắt". Các nhà tâm lý học ở khắp nơi đều đã nhận thấy một kết quả khi khảo sát 100 tình nguyện viên và họ đã rút ra được 1 điều rằng :Những giọt nước mắt khi buồn có vận tốc "chạy" nhanh hơn những giọt nước mắt lúc đang hạnh phúc.

Vậy với những người vừa mang niềm vui vừa có nỗi buồn thì vận tốc nó sẽ như thế nào ?

Giả sử bạn được gặp lại người mẹ sao bao năm bạn xa cách, bạn luôn nhớ tới họ nhưng cũng oách trách họ năm xưa đã bỏ rơi bạn. Lúc này thì niềm vui đang xen lẫn nỗi buồn, vậy nên những giọt nước mắt đó...sẽ có rất nhiều và trôi đi rất nhanh.


Bạn có để ý tới những giọt nước mắt sẽ trôi như thế nào với tâm trạng của bạn lúc đó ko ?


Nếu bạn buồn, thì nước mắt sẽ trôi thẳng tất cả ở hai bên khóe mắt và ngay dưới bờ mi. Còn khi bạn vui thì nước mắt chỉ có thể trôi phía dưới thôi.
Mỗi hoàn cảnh, những giọt nước mắt mang thông điệp tới cho bạn. Lúc buồn nó sẽ chạy rất nhanh và cũng rất nhiều, bởi lúc đó nó đang mang nỗi buồn cho bạn vậy nên càng có nhiều nước mắt thì nỗi buồn của bạn càng vơi đi. Cũng như hạnh phúc vậy, giọt nước mắt đó chạy chậm vì nó muốn giữ lại khoảnh khắc niềm vui luôn đi thật chậm ở bên bạn.
Bạn nên biết rằng, điều quý giá nhất của bạn đối với người khác chính là những giọt nước mắt của bạn. Nó có thể quý hơn cả những giá trị vật chất, và người ta có thể thuê bạn một buổi chỉ đề nhìn bạn khóc.


Vậy nếu như một lúc nào đó bạn không thể khóc được nữa ?

Nếu vậy thì thật là khủng khiếp, nhiều bạn trẻ nghĩ rằng nếu không khóc được thì sẽ không có đau buồn. Điều đó thật sai lầm, thiếu sót lớn nhất của bạn chính là khóc không ra nước mắt. Mọi khổ đau, hạnh phúc của bạn sẽ ko thể biểu lộ được, như vậy khác gì bạn là người vô cảm chứ.


Vậy khóc như thế nào mới đáng giá với những giọt nước mắt ?


Đau buồn ư ? Bạn đang đau khổ vì bạn ko vượt qua được kì thi, bạn khóc vì người ta bỏ rơi bạn, bạn lại khóc vì có người bắt nạt bạn, và khóc khi không thể làm xong bất cứ điều gì, khóc vì lo sợ - Có bao giờ bạn tự ngồi và ngẫm lại những lần ấy bạn có nên lãng phí những giọt nước mắt của mình không. Thật không đáng chút nào đâu bạn ạh, thay vì khóc bạn sẽ trở nên mạnh mẽ hơn đối đầu với thực tế đó.

Vậy một lúc nào đó người thân của bạn bỗng chốc rời xa bạn mãi mãi, người yêu của bạn vì cứu bạn mà sẵn sàng hy sinh cả tính mạng của mình, bạn rơi nước mắt trước những hoàn cảnh số phận đau thương của người khác, bạn khóc vì hạnh phúc khi đã chinh phục được khó khăn.Bạn à, nếu bạn gặp những trường hợp như vậy thì đừng tiếc những giọt nước mắt nhé. Nó sẽ mang ý nghĩa rất nhiều, sẽ ko đơn thuần chỉ là những giọt lệ mà nó còn mang trong mình những thông điệp đấy..

Nước mắt rồi có lúc sẽ cạn, vậy hãy nên trân trọng và nâng niu nó sao cho nó rơi có ý nghĩa nhất bạn nhé. Vì giọt lệ rơi là ko bao giờ lấy lại được.

Nguồn : Internet

#48. Một cú ngã

by Bom » Tue Mar 01, 2011 10:19 pm

Nếu cuộc sống đánh ngã bạn xuống một cái hố thật sâu, bạn sẽ làm gì nhỉ?

[CENTER]Image[/CENTER]
Khi tôi bước chân vào lớp 10, những thay đổi đột ngột không làm tôi kịp thích ứng, tôi đã hoàn toàn mất phương hướng, tâm lí trở nên gắt gỏng. Tôi lao đầu vào học hành, cắt giảm đến tối thiểu mọi hoạt động vui chơi, ngay cả lúc chờ xe buýt, tôi cũng ráng nhét thêm vài kiến thức vào đầu, thế nhưng dù đã cố gắng rất nhiều, tình hình vẫn không tốt lên, điểm số không thể làm tôi hài lòng. Tôi đâm ra mất tự tin về bản thân, hoài nghi những ước mơ đẹp đẽ mà tôi đã vẽ ra khi bước chân vào ngôi trường tiếng tăm này.
Nhưng mọi chuyện dần thay đổi, như lật sang trang mới…
Khi tôi được đến thăm trường mù Nguyễn Đình Chiểu…
Khi nhìn những em bé đang miết tay thật cẩn thận, nhẹ nhàng lên dòng chữ nổi, khi nhìn thấy những đôi mắt không ánh sáng đang lấp lánh lên niềm hi vọng. Tôi dám cá với bạn rằng đôi mắt đầy niềm tin ấy còn đẹp đẽ hơn ánh nắng ban mai chiếu rọi, trong trẻo hơn bất cứ khúc nhạc nào, như một ngọn lửa lan tỏa mạnh mẽ, nó cho tôi cảm giác về sự đấu tranh không ngừng nghỉ của số phận, về những đứa trẻ kiên cường vượt qua mọi bệnh tật, để tôi nhận ra rằng khó khăn mà tôi đang vấp phải,chỉ như một hòn đá trên con đường, một hạt cát nhỏ bé trong đại dương mênh mông, nó cho tôi nhận ra rằng bản thân đã quá vội đầu hàng, đã quá vội vàng buông tay ước mơ của chính mình…
Một cách tình cờ, chuyến đi ngày hôm đó đã cho tôi thêm sức mạnh, tôi can đảm nhìn lại bản thân, nhìn lại những hành trình mà tôi đã đi qua để vững tin hơn trong chặng đường tôi đang bước tới…
Có thể bạn đang bất mãn về mình…
Bạn đang cảm thấy cuộc sống tràn ngập bất công,
Hay đơn giản bạn cần một khoảnh khác yên tĩnh với cốc cà phê sữa...
Thì hãy tin tôi đi, những khoảnh khắc bất ngờ cuộc sống dành cho bạn chính là món quà vô giá để bạn nhận ra giá trị của bản thân, để bạn thấy rằng cuộc sống không chỉ nên nhìn lên mà hãy biết cúi xuống, để trân trọng những gì mình đang có, bằng cả tấm lòng…

[RIGHT]Lion Little
Mực Tím Online
[/RIGHT]

#47. Ai là người bạn nghĩ đến đầu tiên?

by Bom » Sun Feb 27, 2011 10:18 pm

[CENTER]Image

[/CENTER]


Một anh có cảm tình cùng một lúc với hai cô gái nhưng anh ta không biết mình yêu cô nào hơn.
Một người bạn của anh ta đã cho một lời chỉ dẫn. Hãy trả lời thành thật câu hỏi: “Khi hạnh phúc, bạn muốn chia sẻ niềm hạnh phúc đó với cô gái nào?”, cô gái bạn nghĩ đến lúc ấy chính là người bạn yêu. Và cũng hãy thành thật trả lời câu hỏi này: “Khi đau khổ, cô gái nào bạn muốn cùng san sẻ?", cô gái bạn nghĩ đến lúc ấy chính là người bạn yêu. Thật tuyệt vời nếu trong niềm vui và nỗi buồn bạn đều muốn chia sẻ với cùng một cô gái. Nhưng nếu khi vui hoặc buồn bạn lại nghĩ đến hai cô gái khác nhau, tôi khuyên bạn hãy chọn cô gái mà bạn mong muốn được san sẻ nỗi buồn.

Trong cuộc sống có nhiều nỗi khổ đau hơn là niềm hạnh phúc. Sẽ có rất nhiều người bạn có thể chia sẻ niềm vui với họ, không cần thiết là bạn phải yêu họ. Nếu bạn có một cuộc sống hạnh phúc, bạn có thể tự mình hưởng thụ nó. Nhưng trong nỗi buồn sẽ không có nhiều người sẵn sàng san sẻ với bạn. Nếu bạn mong muốn nói về hạnh phúc của bạn với một người, tôi tin chắc rằng người ấy rất thân thiết và là người rất hiểu bạn. Nhưng mọi chuyện không chỉ dừng ở đó. Nếu người ấy chỉ nghĩ đến bạn khi người ấy vui, còn khi buồn người ấy lại san sẻ với người khác, tôi có thể nói với bạn rằng tình yêu đó không bền vững.

Điều dĩ nhiên, tôi sẽ rất hạnh phúc nếu là người đầu tiên được người ấy chia sẻ niềm hạnh phúc. Và khi người ấy buồn, tôi sẽ tự nguyện ở bên cạnh người ấy để xoa dịu nỗi lòng vì khi đó tôi tin rằng mình đã giữ một vị trí rất quan trọng trong trái tim người ấy.

Còn bạn, nếu bạn buồn ai sẽ là người bạn nghĩ đến đầu tiên?



H.A (Sưu tầm)
Mực Tím Online

come back to me.....!!!

by Google » Wed Feb 23, 2011 2:37 pm

c.trai:“t sẽ nói hết. Vì t không thể chịu nổi nữa. t không thể chịu được cái bướng bỉnh trẻ con của c, không chịu nổi tính hay tự ái, hay giận vô cớ”.

c.gai..(. :-s ..)...!!!
c.trai: “Chính vì thế, t muốn chia tay. Từ giờ c sẽ không còn là bạn gái của t nữa. Chính thức từ lúc này, t không còn muốn xem c là bạn gái nữa," =; ..t muốn....

c.gai... :( (.:..c..???

c.trai..(nhìn vào bờ môi run run của c.gai): “Là vì em quá xấu tính, nên anh quyết định phải cải tạo em thành công dân tốt. Làm vợ anh, em nhé...... B-)
c.gai:...... [-( ..... :) ..... :x .....> :D <

Top