Động lực ôn thi nè

Post a reply

Confirmation code
Enter the code exactly as it appears. All letters are case insensitive.
Smilies
:4ever: :sr :air_kiss: :angry: :ban: :biggrin: :birthday: :blink: :blush: :brunette: :bs_nostealinganythi :bs_nostealinganythi :cards: :close: :closed: :congrates: :connie_19: :connie_25: :connie_25_2: :connie_33: :connie_37: :connie_dancegirl: :connie_dancegirl_2: :connie_running: :cool: :crazy: :crazy_devil: :crigon_04: :dance: :dance3: :drag_01: :drag_01_2: :dry: :d_birthday: :excl: :fans: :fans_2: :fechten2: :fechten2_2: :flag_of_truce: :gdjob: :gdluck: :gdluck_2: :girl_cray: :give_rose: :gogo: :good: :guns: :happy:
View more smilies

BBCode is ON
[img] is ON
[url] is ON
Smilies are ON

Topic review
   

Expand view Topic review: Động lực ôn thi nè

by a Trang TAnh » Thu Apr 12, 2012 11:43 am

Cái gì cũng thế,yêu nghề thì sẽ làm được :)
Thích làm bác sỹ chẳng hạn,nghĩ mình sẽ là 1 bác sỹ tốt thì cần phải học tốt-ở thời điểm hiện tại...
-Chúc các em học sinh 12 ôn thi đạt kết quả tốt nhé

by garungns » Thu Apr 12, 2012 11:24 am

:-< thua thầy 1 vạn không bằng kém bạn 1 li. đơn giản vậy thôi.

by htlun_mix_3993 » Thu Nov 10, 2011 3:16 pm

Nagyf xưa động lực ôn thi của mình là 1 Hà Nội tự do đú đởn. Bây giờ thì Ngỡ ra là quá ngây thơ

by Thu Hoai » Tue Jul 12, 2011 11:06 pm

Động lực của em thì nhiều không kể hết :)
do muốn nhanh được tự do, muốn tìm được lí tưởng cho cuộc sống, vì thương bố mẹ...v...v....và vì chĩnh mình :)

by Mr_MDT » Sun Jun 19, 2011 10:02 pm

Lập kế hoạch cho cuộc đời.......

Động lực ôn thi nè

by thangmh90 » Sun Jun 19, 2011 9:58 pm

Mình muốn hỏi các bạn một câu, các bạn có thấy nóng không? Ngồi trong phòng có thấy khó chịu không? Đi ra trời nắng có thấy như đang bị thiêu đốt không? Mình biết rõ câu trả lời là... có, có, và có và ai cũng sẽ trả lời như vậy.

Mình lại muốn hỏi các bạn trong lớp, bạn Thế Anh, bạn Hữu Bắc, bạn...., rồi đến bạn Quang Vũ, bố mẹ các bạn làm nghề gì? Từng thành viên trong lớp một, hãy tự trả lời câu hỏi của mình nhé. Mình nghĩ câu trả lời của phần đông các bạn là "làm ruộng". Bố mẹ tớ cũng làm ruộng, một cái nghề "bán mặt cho đất, bán lưng cho trời".... Nhưng mà đừng có ai khinh cái nghề này nhé, các bạn trong lớp được gặp nhau đa số là do cái nghề này mang lại đấy.

Các bạn thử nghĩ xem, hay là gọi điện về nhà hỏi bố mẹ các bạn xem "bố ơi, bố đang làm gì đấy ạ?". Các bạn nghĩ câu trả lời sẽ là gì? có lẽ chăng là "bố đang gánh lúa con ạ". Lúc đó bạn nghĩ sao? bạn có dám thốt lên một tiếng là "nóng" nữa không? hay là lúc đó mới nhớ ra là mình đang ngồi trong phòng, với một chiếc quạt bật hết công suất?

Còm cõi ngày qua ngày với những đôi quang gánh, những cái cuốc, cái xẻng.... họ đang phục vụ chúng ta đấy các bạn ạ. Những đồng tiền họ làm ra không dễ như kiếm trên nông trại đâu các bạn ơi...

Các bạn hãy tự nhìn lại mình, mình đã làm gì để đáp lại sự cống hiến ấy của bố mẹ? Ở lớp chúng ta thì có những câu trả lời cười ra nước mắt như thế này: điểm thấp này, thi lại này, học lại này, chơi game thâu đêm suốt sáng này....

Hãy dừng lại đi các bạn! Chúng ta "hành hạ" bố mẹ chúng ta như thế là quá đủ rồi. Vào đại học đc 2 năm trời, thử hỏi xem, kiến thức của chúng ta có thêm được bao nhiêu? Chắc chỉ chơi game và ngủ giỏi hơn thôi, mình cũng không ngoại lệ. có những thời gian mình ngủ li bì không biết trời đất là gì. Khi thức dậy thì sao, một cảm giác mơ hồ ập đến, rồi lại tự trách mình, vô dụng! vô dụng!. Có lúc thì lại chơi game cả ngày lẫn đêm dù biết nó chẳng mang lại cái thứ lợi ích gì cho bản thân. Vô dụng! vô dụng!

Các bạn nghĩ xem, nếu người phải chào tạm biệt lớp không phải là bạn Tô Hoàn Bắc mà là một ai đó trong số chúng ta thì sao? Các bạn đã nghĩ đến cái cảm giác kinh khủng khi về nhà đối mặt với bố mẹ chưa? rồi với hàng xóm? với bạn bè? Họ sẽ hỏi chúng ta những câu hỏi gì nhỉ?...

Tuy cuộc sống có nhiều con đường, nhiều ngã rẽ, nhưng chúng ta đã rẽ vào con đường Đại học rồi thì hãy cố gắng đi hết con đường đó như cụm từ"chót vào rồi" cảu thầy Khiêm. Đường đường là một TSKH, nhưng thầy cũng chẳng dám nói trước điều gì đâu các bạn ạ. Khoa mình mới có duy nhất một khóa tốt nghiệp. Thầy làm sao dám đảm bảo là 100% các em vào khoa này khi TN ra làm với lương cao và công việc ổn định, chúng ta cũng phải hiểu đc như thế và thông cảm cho thầy. Không biết các bạn có còn nhớ câu nói của thầy "tôi sẽ đích thân dậy các em môn mà các em cảm thấy khó" không. Các bạn hãy suy nghĩ về câu nói này đi. Thầy là người như thế nào và chúng ta thì ra sao? có xứng đáng để thầy nói câu nói đó không?

Cũng không còn sớm nữa, các bạn hãy tự vạch ra con đường để mình đi và hãy tự tạo ra áp lực nếu cảm thấy thiếu áp lực để bước đi trên con đường đó. Hãy đi tìm sở thích, tìm niềm đam mê, tìm ước mơ, hoài bão nếu bạn chưa có.
Mình thực sự cảm thấy buồn nếu như một con người 20 tuổi rồi mà vẫn chưa biết nghĩ về cuộc đời mình, nghĩ về tương lai của mình, nghĩ về những gì cuộc sống đã mang lại cho chúng ta và nghĩ về những việc là sẽ làm để góp phần xây dựng cuộc sống.

Mình viết bài viết này chỉ muốn nhắc nhở lại cho các bạn một điều: chúng ta ở đây là vì sự học. Chơi game, các bạn thắng được bao nhiêu người, hãy coi nó như một trò giải trí theo đúng nghĩ của nó.

Nếu có bạn nào đó thấy bài viết này của mình buồn cười và vô nghĩa thì hãy cứ cười khi mà còn có thể nhé :)

Cố lên các bạn ơi. Đừng "chán" nữa nhé! Hãy cùng nhau xây dựng tinh thần tín chỉ ở ĐẠI HỌC CÔNG NGHỆ :D

Top