by haha_emne » Tue Sep 07, 2010 10:05 pm
4h chiều,ngày hôm sau, nó đến ngôi nhà đó. Trời sau cơn mưa mới đẹp làm sao. Trong xanh, dịu mát, phía cuối chân trời còn mờ mờ hình ảnh của chiếc cầu vồng thật đẹp , nó mỉm cười nhìn mọi thứ xung quanh, thật thoải mái, Nó vẫn có thói quen cười toe mỗi khi đạp se vòng vèo trên đường như thế, có lẽnó đang nghĩ đến một điều gì thú vị lắm , mà cũng có thể là một anh chàng cực " handsome" giống như Kimbum của hàn quốc ấy chứ.
Tít............ tít ............... tít.............
Nó bấm chuông, cô giúp việc ra mở cửa cho nó, Nó theo chân vào nhà, Một ngôi nhà rất lớn, bên ngoài dựng một chiếc ô tô rất đẹp , và 2 chiếc xe máy có vẻ rất đắt tiền .Ngôi nhà to quá, nó nghĩ thầm, to thế này biết bao nhiêu người ở cho đủ nhỉ.Nếu nhà mình mà to bằng 1 nửa, à không chỉ cần 1 phần 5 thui thì cũng tốt rồi, ba mẹ không phải lo mỗi khi mùa về. Trong nhà, có 4 người, và hình như đang chờ nó.
_ Cháu ngồi xuống đi.
_ Vâng ạ
_ Từ hôm nay cháu sẽ làm gia sư cho An nhà bác, nó mới học lớp 4 thôi, chứa biết gì nên cháu phải lực cách mà nói cho em nó hiểu.
Nói rồi , cô chủ kéo nhẹ áo cậu bé, tỏ ý cho nó nhìn thấy rõ An hơn, một cậu bé rất dễ thương, bụ bẫm, trắng trẻo, khuôn mặt sáng sủa có vẻ rất thông minh. An mỉm cười chào nó, nhìn cử chỉ của cậu bé hay hay, buồn cười sao ấy, nhưng nó không dám cười. Nó thấy bình tâm hơn chút, nhìn cậu bé ngoan ngoãn mà , có như lời cô chủ quán hôm trước đau nhỉ.
_ Có vài điều bác muốn cháu biết trước khi bắt đầu công việc, Bác muốn thấy hiệc qủa công việc trong 1 tháng, An đang thuộc top 10 của lớp, và bác múôn con số đó là 5, cháu hiểu ý bác chứ.
_ Dạ cháu hiểu,
Cháu có 1 tuần coi như thử việc , Sau 1 tuần cháu có thể bị đuổi việc ,nếu An nói là k thik học với cháu, và như thế sẽ không có cái gọi là tiền công đâu. làm việc mà không có hiệu quả thì không nên nhận tiền của người khác. Chuyện này liên quan đến tiền bạc nên bác k ép cháu,cháu hãy suy nghĩ thật kĩ trước khi quyết định.
Gì mà không có hiệu quả thì không được nhận tiền chứ, chỉ cần cố gắng hết mình là được rùi, còn hiệu quả đôi khi không phụ thuộc hết vào mình mà Nhà giàu mà sao kiết thế không biết..Có lẽ vấn đề chính là 2 con người khí tính đây à.
_ Dạ cháu hiểu những gì bác nói, Bác yên tâm , cháu sẽ nỗ lực hết mình, và cháu sẽ nhận lương theo đúng sức lao động mà cháu bỏ ra thui a.Và nếu không được như thế cháu cũng không nhận tiền của bác đâu ạ.
_ Cô ta nói là không cần tiền đấy, có lẽ cô không phải là một người thẳng thắn nhỉ. Sinh viên các người ai mà chẳng thích tiền kia chứ. Chẳng phải nhà cô nghèo, và cô muốn làm một đứa con hiếu thảo, muốn tự lập để kông cần tiền của bố mẹ, và việc cô có mặt ở đây cũng vì nhà tôi giàu có, nhiều tiền sao.?
Trời à, hắn ta nói cái gì thế không biết. Cứ cho những lời đó là thật đi, rằng nó đứng ở đây cũng là vì tiên , thế thì đã sao chứ, kiếm tiền bằng chính sức lao động của mình có gì là sai chứ, Chỉ có những người giàu,không biết quý trọng đồng tiền mới đáng khing thường thôi. Nó thấy khó chịu , Họ giàu có, họ nhiều tiền thì sao chứ thì có quyền coi thường người khác sao.
_ Cháu xin lỗi 2 bác, chắc đây là anh lớn nhà bác, nhưng cho phép cháú được nói thẳng, cháu rất cần công việc này, để kiếm tìên ạ . Nhưng cháu nghĩ việc cháu kiếm tiền chẳng có gì là sai ạ, cháu kiếm tiền bằng chính sức lao động của mình, Đúng vậy , nhà cháu nghèo, ba mẹ rất vất vả để nuôi cháu ăn học , nhưng cháu tin rằng ba mẹ tự hào về cháu. Và chỉ có người không biết tôn trọng người khác mới bị người khác coi thường như vậy thôi ạ. ``
_ Ba mẹ thấy chưa, chưa gì mà cô ta đã nói thế rồi, Cô nghĩ mình là ai chứ, và cô đang đứng ở đâu chứ, cô đang lên lớp với ai vậy .
_ Cháu xin lỗi, khi chưa bắt đầu đã như thế này , nhưng có lẽ cháu không nên đến đây, nó không hợp với cháu, bác nên tìm người khác đi ạ. Còn điều cuối cùng mà cháu muốn nói, mọi người chưa hiểu gì về cháu, thì không nên đánh giá về cháu như vậy đâu ạ. Mỗi người có một suy nghĩ, một cách sống, và cháu nghĩ điều quan trọng nhất là phải biết tôn trọng người khác. Cháu xin lỗi nếu điều đó 2 bác không bằg lòng.
Nói rồi nó bước đi , rất nhanh, vì nó không muốn những người đó nhìn thấy nó khóc, tại sao nó lại phải nghe những lời đó chứ, tại sao nó phải có ở đây phải nghe những lời xúc phạm này chứ,nó nhớ ba mẹ nếu ba mẹ biết nó như thế này sẽ đau lòng lắm , dù gì đi nữa, dù nhà nó không giàu có gì thì với ba mẹ nó, nó vẫn là một nàg công chúa, luôn sống trong vòng tay che chở của họ. Nó nhớ ba mẹ, nó luôn về với ba mẹ để được khóc, Nó không thể đứng ở đây dù chỉ là một giây phút nào nữa, tại sao chứ?
_ Cô ta............
_Con im đi. cháu khoan đi đã. bác muốn cháu làm gia sư cho An nhà bác luôn , không cần 1 tuần thử việc nữa.
_ Cháu xin lỗi, cháu không làm được ạ.
_ Cháu cứ suy nghĩ thật kĩ đi, bác muốn người đó là cháu, nếu đồng ý, chiều mai, vào giờ này , cháu dến đây.
_ Cháu sẽ suy nghĩ , cháu chào bác.
Rồi nó đi, lần này là đi thật , bước chân không dừng lại dù là 1 giây. 2hàng nước mắt đầm đìa trên khuôn mặt . Nó không biết cảm xúc lúcnày là gì nữa, nó chỉ muốn khóc thôi, Lại thây mình yếu đuối thật đấy.
Màn đêm, những suy nghĩ vẩn vơ, một giấc ngủ, nó tạm quên đi tất cả. Bình minh. Sao hôm nay nó thấy bình minh thật đẹp , êm ả, dịu dàng ấm áp,Những tia nắng đầu tiên nhảy nhót trên làn tóc bay bay tronmg làn gío. Tiếng chim hót líu lo, nghe vui lạ, Nó nhnf ngắm. Cuọoc sống ơi, mày đẹp lắm , tao yêu mày nhiều lắm,Rồi ns mỉm cưòi, một ngày mới bắt đầu.
Tan học , nó đạp xa vòng vèo trên ccác con đường, trời nắng nóng, mà sao nó chưa muốn về , lại nghĩ vẩn vơ rồi, Chuyện trung tâm , chuyện gia sư, chuyện tiền nong, nó ghét, đáng ghét.Nhưng nó lại nghĩ, tại sao mình phải bỏ nhỉ, bỏ cuộc bây giờ là tự thua rồi, những con người đáng ghét đó sẽcoi thường những người nghèo như mình, Nghèo thì sao chứ, nghèo thì k phải con người à, cũng có cái hay của nghèo chứ.Mình phải làm họ thay đổi suy nghĩ, rồi một nagỳ họ phải xin lỗi mình cho coi. Mà mình chưa thử sao phải bỏ cuộc, cứ thử đi, nếu không được thì br không suy nghĩ gì nữa, Quyết địh vậy đi , mình sẽ liều.
Lại 4h chiều,, nó dừng trước của ngôi nhà đó, chần chừ chưa bấm chuông. Mạnh mẽlên nào, đằng nào cũng đến rồi.
Tit............. tít............. tít...............
Cô giúp việc ra mở cửa,
_ Cháu vào đi, ông bà chủ đang đợi cháu đó.
Nó theo vào nhà,
_ Cháu đến rồi, bác biết thế nào cháu cũng đến mà. Vạy thì cháu đáuy nghĩ rất kĩ rùi?
_ Dạ vâng, nhưng xin bác nhớ một điều, cháu đến đây là để làm việc ạ
Nó theo cô giúp việc lên phòng An, một căn phong trên tầng 2, xinh xắn và ấn tượng , Đúng là của con nít, toàn ảnh siêu nhân, rồi anh hùng............. An đang ngồi chỗ bàn học , thấy nó lên An đắng dậy chào nó, toe toét, trông ratá dễ thươg ............. mà cũng ngoan ngoãn đẫy chứ.
_ Em chàop chị, từ hôm nay, chị sẽdạy e, vậy em gọi chị là cô giáo rồi, " Cô giáo nhí"
Nghe từ cô giáo nó thấy vui vui,
_ Cô giáo ư? e nghĩ sao vậy , sao lại gọi con bé đó là cô giaó chứ, Vui muừng chào đón cô. Nhưng cô đừng vui mừng sớm quá, ba tôi nói muốn co làm gia sư cho An . không có nghĩa cô sẽ được làm ở đây đâu. Cô sẽ phải biến khỏi đây thôi, rất nhanh đó. Cô hãy nhớ, 'uộc chiến mới chỉ là bắt đầu "
Cuộc chiến mới chỉ là bắt đầu , hắn bị điên à, hình như tên này có ác cảm với mình , mà sao vậy nhỉ, thật là . Bỏ qua , không thèm dể ý.
An chúng ta bắt đầu chứ, Buổi học đàu tiên , nhẹ nhành, không gì cả , chủ yếu là giới thiệu về nhau. An nói về sở thikcủa mình, Nó thấy yên tâm . an rất ngoan, dễ bảo có gì đâu nhỉ.
Chị rất vui được biêt em, học tốt nhé, hẹn gặp buổi sau,
_ Em cũng rất vui biết chị cô giáo ạ, nhưng xin chị nhớ " Cuộc chiến mới chỉ bắt đầu thôi ạ"
An cười chào nó, Vẫn nụ cười đó, sao tự dưng nó thấy khó hiểu quá, Tại sao chứ " Cuộc chiến mới chỉ bắt đầu thôi" Kết thúc một ngày rồi, ngày đầu làm cô giáo " nhí" .Thật lạ .
4h chiều,ngày hôm sau, nó đến ngôi nhà đó. Trời sau cơn mưa mới đẹp làm sao. Trong xanh, dịu mát, phía cuối chân trời còn mờ mờ hình ảnh của chiếc cầu vồng thật đẹp , nó mỉm cười nhìn mọi thứ xung quanh, thật thoải mái, Nó vẫn có thói quen cười toe mỗi khi đạp se vòng vèo trên đường như thế, có lẽnó đang nghĩ đến một điều gì thú vị lắm , mà cũng có thể là một anh chàng cực " handsome" giống như Kimbum của hàn quốc ấy chứ.
Tít............ tít ............... tít.............
Nó bấm chuông, cô giúp việc ra mở cửa cho nó, Nó theo chân vào nhà, Một ngôi nhà rất lớn, bên ngoài dựng một chiếc ô tô rất đẹp , và 2 chiếc xe máy có vẻ rất đắt tiền .Ngôi nhà to quá, nó nghĩ thầm, to thế này biết bao nhiêu người ở cho đủ nhỉ.Nếu nhà mình mà to bằng 1 nửa, à không chỉ cần 1 phần 5 thui thì cũng tốt rồi, ba mẹ không phải lo mỗi khi mùa về. Trong nhà, có 4 người, và hình như đang chờ nó.
_ Cháu ngồi xuống đi.
_ Vâng ạ
_ Từ hôm nay cháu sẽ làm gia sư cho An nhà bác, nó mới học lớp 4 thôi, chứa biết gì nên cháu phải lực cách mà nói cho em nó hiểu.
Nói rồi , cô chủ kéo nhẹ áo cậu bé, tỏ ý cho nó nhìn thấy rõ An hơn, một cậu bé rất dễ thương, bụ bẫm, trắng trẻo, khuôn mặt sáng sủa có vẻ rất thông minh. An mỉm cười chào nó, nhìn cử chỉ của cậu bé hay hay, buồn cười sao ấy, nhưng nó không dám cười. Nó thấy bình tâm hơn chút, nhìn cậu bé ngoan ngoãn mà , có như lời cô chủ quán hôm trước đau nhỉ.
_ Có vài điều bác muốn cháu biết trước khi bắt đầu công việc, Bác muốn thấy hiệc qủa công việc trong 1 tháng, An đang thuộc top 10 của lớp, và bác múôn con số đó là 5, cháu hiểu ý bác chứ.
_ Dạ cháu hiểu,
Cháu có 1 tuần coi như thử việc , Sau 1 tuần cháu có thể bị đuổi việc ,nếu An nói là k thik học với cháu, và như thế sẽ không có cái gọi là tiền công đâu. làm việc mà không có hiệu quả thì không nên nhận tiền của người khác. Chuyện này liên quan đến tiền bạc nên bác k ép cháu,cháu hãy suy nghĩ thật kĩ trước khi quyết định.
Gì mà không có hiệu quả thì không được nhận tiền chứ, chỉ cần cố gắng hết mình là được rùi, còn hiệu quả đôi khi không phụ thuộc hết vào mình mà Nhà giàu mà sao kiết thế không biết..Có lẽ vấn đề chính là 2 con người khí tính đây à.
_ Dạ cháu hiểu những gì bác nói, Bác yên tâm , cháu sẽ nỗ lực hết mình, và cháu sẽ nhận lương theo đúng sức lao động mà cháu bỏ ra thui a.Và nếu không được như thế cháu cũng không nhận tiền của bác đâu ạ.
_ Cô ta nói là không cần tiền đấy, có lẽ cô không phải là một người thẳng thắn nhỉ. Sinh viên các người ai mà chẳng thích tiền kia chứ. Chẳng phải nhà cô nghèo, và cô muốn làm một đứa con hiếu thảo, muốn tự lập để kông cần tiền của bố mẹ, và việc cô có mặt ở đây cũng vì nhà tôi giàu có, nhiều tiền sao.?
Trời à, hắn ta nói cái gì thế không biết. Cứ cho những lời đó là thật đi, rằng nó đứng ở đây cũng là vì tiên , thế thì đã sao chứ, kiếm tiền bằng chính sức lao động của mình có gì là sai chứ, Chỉ có những người giàu,không biết quý trọng đồng tiền mới đáng khing thường thôi. Nó thấy khó chịu , Họ giàu có, họ nhiều tiền thì sao chứ thì có quyền coi thường người khác sao.
_ Cháu xin lỗi 2 bác, chắc đây là anh lớn nhà bác, nhưng cho phép cháú được nói thẳng, cháu rất cần công việc này, để kiếm tìên ạ . Nhưng cháu nghĩ việc cháu kiếm tiền chẳng có gì là sai ạ, cháu kiếm tiền bằng chính sức lao động của mình, Đúng vậy , nhà cháu nghèo, ba mẹ rất vất vả để nuôi cháu ăn học , nhưng cháu tin rằng ba mẹ tự hào về cháu. Và chỉ có người không biết tôn trọng người khác mới bị người khác coi thường như vậy thôi ạ. ``
_ Ba mẹ thấy chưa, chưa gì mà cô ta đã nói thế rồi, Cô nghĩ mình là ai chứ, và cô đang đứng ở đâu chứ, cô đang lên lớp với ai vậy .
_ Cháu xin lỗi, khi chưa bắt đầu đã như thế này , nhưng có lẽ cháu không nên đến đây, nó không hợp với cháu, bác nên tìm người khác đi ạ. Còn điều cuối cùng mà cháu muốn nói, mọi người chưa hiểu gì về cháu, thì không nên đánh giá về cháu như vậy đâu ạ. Mỗi người có một suy nghĩ, một cách sống, và cháu nghĩ điều quan trọng nhất là phải biết tôn trọng người khác. Cháu xin lỗi nếu điều đó 2 bác không bằg lòng.
Nói rồi nó bước đi , rất nhanh, vì nó không muốn những người đó nhìn thấy nó khóc, tại sao nó lại phải nghe những lời đó chứ, tại sao nó phải có ở đây phải nghe những lời xúc phạm này chứ,nó nhớ ba mẹ nếu ba mẹ biết nó như thế này sẽ đau lòng lắm , dù gì đi nữa, dù nhà nó không giàu có gì thì với ba mẹ nó, nó vẫn là một nàg công chúa, luôn sống trong vòng tay che chở của họ. Nó nhớ ba mẹ, nó luôn về với ba mẹ để được khóc, Nó không thể đứng ở đây dù chỉ là một giây phút nào nữa, tại sao chứ?
_ Cô ta............
_Con im đi. cháu khoan đi đã. bác muốn cháu làm gia sư cho An nhà bác luôn , không cần 1 tuần thử việc nữa.
_ Cháu xin lỗi, cháu không làm được ạ.
_ Cháu cứ suy nghĩ thật kĩ đi, bác muốn người đó là cháu, nếu đồng ý, chiều mai, vào giờ này , cháu dến đây.
_ Cháu sẽ suy nghĩ , cháu chào bác.
Rồi nó đi, lần này là đi thật , bước chân không dừng lại dù là 1 giây. 2hàng nước mắt đầm đìa trên khuôn mặt . Nó không biết cảm xúc lúcnày là gì nữa, nó chỉ muốn khóc thôi, Lại thây mình yếu đuối thật đấy.
Màn đêm, những suy nghĩ vẩn vơ, một giấc ngủ, nó tạm quên đi tất cả. Bình minh. Sao hôm nay nó thấy bình minh thật đẹp , êm ả, dịu dàng ấm áp,Những tia nắng đầu tiên nhảy nhót trên làn tóc bay bay tronmg làn gío. Tiếng chim hót líu lo, nghe vui lạ, Nó nhnf ngắm. Cuọoc sống ơi, mày đẹp lắm , tao yêu mày nhiều lắm,Rồi ns mỉm cưòi, một ngày mới bắt đầu.
Tan học , nó đạp xa vòng vèo trên ccác con đường, trời nắng nóng, mà sao nó chưa muốn về , lại nghĩ vẩn vơ rồi, Chuyện trung tâm , chuyện gia sư, chuyện tiền nong, nó ghét, đáng ghét.Nhưng nó lại nghĩ, tại sao mình phải bỏ nhỉ, bỏ cuộc bây giờ là tự thua rồi, những con người đáng ghét đó sẽcoi thường những người nghèo như mình, Nghèo thì sao chứ, nghèo thì k phải con người à, cũng có cái hay của nghèo chứ.Mình phải làm họ thay đổi suy nghĩ, rồi một nagỳ họ phải xin lỗi mình cho coi. Mà mình chưa thử sao phải bỏ cuộc, cứ thử đi, nếu không được thì br không suy nghĩ gì nữa, Quyết địh vậy đi , mình sẽ liều.
Lại 4h chiều,, nó dừng trước của ngôi nhà đó, chần chừ chưa bấm chuông. Mạnh mẽlên nào, đằng nào cũng đến rồi.
Tit............. tít............. tít...............
Cô giúp việc ra mở cửa,
_ Cháu vào đi, ông bà chủ đang đợi cháu đó.
Nó theo vào nhà,
_ Cháu đến rồi, bác biết thế nào cháu cũng đến mà. Vạy thì cháu đáuy nghĩ rất kĩ rùi?
_ Dạ vâng, nhưng xin bác nhớ một điều, cháu đến đây là để làm việc ạ
Nó theo cô giúp việc lên phòng An, một căn phong trên tầng 2, xinh xắn và ấn tượng , Đúng là của con nít, toàn ảnh siêu nhân, rồi anh hùng............. An đang ngồi chỗ bàn học , thấy nó lên An đắng dậy chào nó, toe toét, trông ratá dễ thươg ............. mà cũng ngoan ngoãn đẫy chứ.
_ Em chàop chị, từ hôm nay, chị sẽdạy e, vậy em gọi chị là cô giáo rồi, " Cô giáo nhí"
Nghe từ cô giáo nó thấy vui vui,
_ Cô giáo ư? e nghĩ sao vậy , sao lại gọi con bé đó là cô giaó chứ, Vui muừng chào đón cô. Nhưng cô đừng vui mừng sớm quá, ba tôi nói muốn co làm gia sư cho An . không có nghĩa cô sẽ được làm ở đây đâu. Cô sẽ phải biến khỏi đây thôi, rất nhanh đó. Cô hãy nhớ, 'uộc chiến mới chỉ là bắt đầu "
Cuộc chiến mới chỉ là bắt đầu , hắn bị điên à, hình như tên này có ác cảm với mình , mà sao vậy nhỉ, thật là . Bỏ qua , không thèm dể ý.
An chúng ta bắt đầu chứ, Buổi học đàu tiên , nhẹ nhành, không gì cả , chủ yếu là giới thiệu về nhau. An nói về sở thikcủa mình, Nó thấy yên tâm . an rất ngoan, dễ bảo có gì đâu nhỉ.
Chị rất vui được biêt em, học tốt nhé, hẹn gặp buổi sau,
_ Em cũng rất vui biết chị cô giáo ạ, nhưng xin chị nhớ " Cuộc chiến mới chỉ bắt đầu thôi ạ"
An cười chào nó, Vẫn nụ cười đó, sao tự dưng nó thấy khó hiểu quá, Tại sao chứ " Cuộc chiến mới chỉ bắt đầu thôi" Kết thúc một ngày rồi, ngày đầu làm cô giáo " nhí" .Thật lạ .