by Ali » Tue May 25, 2010 8:25 am
Nhok thì..ko được "sâu xa" như các anh ở trên.Chỉ bít nói rằng đoạn video của anh hay thiệt hehe...Nói cho vui thế thôi nhưng cái gì đã qua nên cho nó qua đi anh ạ.Cố níu kéo sẽ chỉ thêm khổ tâm hơn thôi.Đời người còn dài và vẫn còn rất nhiều cơ hội.Biết đâu trong cuộc sống quanh anh...vẫn có một góc nhỏ mà anh chưa kịp nhận ra...Thường thì con người ta chỉ nhìn vào cánh cửa đã đóng mà quên mất quanh mình vẫn có một cánh cửa khác đang mở ra.Tình sẽ đẹp khi cả hai cùng được hạnh phúc.Và hạnh phúc ở đây,không đơn giản chỉ là hai người được cùng bên nhau.Phút nghĩ về nhau...cảm thấy bản thân thật sự may mắn vì đã một lần trong đời,được nếm đủ vị ngọt và ko ngoại trừ cay đắng của tình yêu.Điều đó là quá đủ.Thử hỏi bất cứ ai,đã từng yêu mà không một lần đau khổ,từng bước đi mà không một lần vấp ngã?Điều quan trọng là phải tự đứng dậy sau khi ngã.Cái"vấp ngã"của tình yêu...đau thật đấy.Nhưng có đáng để chúng ta mãi giữ mình,nén chặt mình trong cái vỏ bọc như thế?Cuộc sống muôn màu muôn vẻ,có gì là không thể xảy ra...Và anh ạ,theo nhok,cái gì đã được xem là quy luật,ta cần tự nhắc mình phải tôn trọng nó dù có nghiệt ngã tới đâu.Học cách chấp nhận và nói lời chấp nhận,dù tim đau,dù thất vọng...Hãy để cái đau thương thêm một lần khiến ta dằn vặt,rồi ngày mai tự tin đứng dậy,từ cái đau thương ấy.Biến cái đau thương của quá khứ thành niềm hạnh phúc khi được sống và trải nghiệm cuộc sống của ngày hôm nay để có được một ngày mai tươi sáng,và hạnh phúc như những gì mình từng ước ao...Một cây kẹo mút nhỏ,thật ngọt ngào khi được nhấp trong miệng của một đứa trẻ.Bất cứ cái gì cũng thế,không thể tồn tại mãi đwocj.Cây kẹo ko là ngoại lệ,nó dần tan ra,và cái ngọt ngào chỉ còn nằm,vương lại chút thôi...Đừng nên biến cái ngọt ngào áythành vị đắng của đau khổ.Chi bằng hãy cố giữ nó trong tim thôi,xem nó như một kỷ niệm đẹp để mỗi lần nhìn lại,thấy mình thật may mắn,thật hạnh phúc khi được sống,được một lần biết đến hai chữ yêu thương...
Sau một ngày mưa là ngày mai nắng đẹp,sau màn đêm là bình minh rạng rỡ...Không có gì là không thể vượt qua.Tự tin bước tiếp quãng đường còn lại là điều mà tất cả chúng ta nên làm,để thấy được rằng...cuộc sống thật diệu kì biết bao!
Ưhm...nhok chẳng biết nói gì hơn cả.Chúc anh mọi sự tốt lành.Yêu thương ko chỉ hạn hẹp ở một phía như thế nếu chúng ta gắng mở lòng cảm nhận đeer đón nhận.Đừng vì một cánh của đã đóng mà quên đi hạnh pphúc thực sự đang chờ mình ở cánh của phía trước,anh nhé!Hj`
Nhok thì..ko được "sâu xa" như các anh ở trên.Chỉ bít nói rằng đoạn video của anh hay thiệt hehe...Nói cho vui thế thôi nhưng cái gì đã qua nên cho nó qua đi anh ạ.Cố níu kéo sẽ chỉ thêm khổ tâm hơn thôi.Đời người còn dài và vẫn còn rất nhiều cơ hội.Biết đâu trong cuộc sống quanh anh...vẫn có một góc nhỏ mà anh chưa kịp nhận ra...Thường thì con người ta chỉ nhìn vào cánh cửa đã đóng mà quên mất quanh mình vẫn có một cánh cửa khác đang mở ra.Tình sẽ đẹp khi cả hai cùng được hạnh phúc.Và hạnh phúc ở đây,không đơn giản chỉ là hai người được cùng bên nhau.Phút nghĩ về nhau...cảm thấy bản thân thật sự may mắn vì đã một lần trong đời,được nếm đủ vị ngọt và ko ngoại trừ cay đắng của tình yêu.Điều đó là quá đủ.Thử hỏi bất cứ ai,đã từng yêu mà không một lần đau khổ,từng bước đi mà không một lần vấp ngã?Điều quan trọng là phải tự đứng dậy sau khi ngã.Cái"vấp ngã"của tình yêu...đau thật đấy.Nhưng có đáng để chúng ta mãi giữ mình,nén chặt mình trong cái vỏ bọc như thế?Cuộc sống muôn màu muôn vẻ,có gì là không thể xảy ra...Và anh ạ,theo nhok,cái gì đã được xem là quy luật,ta cần tự nhắc mình phải tôn trọng nó dù có nghiệt ngã tới đâu.Học cách chấp nhận và nói lời chấp nhận,dù tim đau,dù thất vọng...Hãy để cái đau thương thêm một lần khiến ta dằn vặt,rồi ngày mai tự tin đứng dậy,từ cái đau thương ấy.Biến cái đau thương của quá khứ thành niềm hạnh phúc khi được sống và trải nghiệm cuộc sống của ngày hôm nay để có được một ngày mai tươi sáng,và hạnh phúc như những gì mình từng ước ao...Một cây kẹo mút nhỏ,thật ngọt ngào khi được nhấp trong miệng của một đứa trẻ.Bất cứ cái gì cũng thế,không thể tồn tại mãi đwocj.Cây kẹo ko là ngoại lệ,nó dần tan ra,và cái ngọt ngào chỉ còn nằm,vương lại chút thôi...Đừng nên biến cái ngọt ngào áythành vị đắng của đau khổ.Chi bằng hãy cố giữ nó trong tim thôi,xem nó như một kỷ niệm đẹp để mỗi lần nhìn lại,thấy mình thật may mắn,thật hạnh phúc khi được sống,được một lần biết đến hai chữ yêu thương...
Sau một ngày mưa là ngày mai nắng đẹp,sau màn đêm là bình minh rạng rỡ...Không có gì là không thể vượt qua.Tự tin bước tiếp quãng đường còn lại là điều mà tất cả chúng ta nên làm,để thấy được rằng...cuộc sống thật diệu kì biết bao!
Ưhm...nhok chẳng biết nói gì hơn cả.Chúc anh mọi sự tốt lành.Yêu thương ko chỉ hạn hẹp ở một phía như thế nếu chúng ta gắng mở lòng cảm nhận đeer đón nhận.Đừng vì một cánh của đã đóng mà quên đi hạnh pphúc thực sự đang chờ mình ở cánh của phía trước,anh nhé!Hj`