bác nào có nhu cầu đọc chuyện không ?

Post a reply

Confirmation code
Enter the code exactly as it appears. All letters are case insensitive.
Smilies
:4ever: :sr :air_kiss: :angry: :ban: :biggrin: :birthday: :blink: :blush: :brunette: :bs_nostealinganythi :bs_nostealinganythi :cards: :close: :closed: :congrates: :connie_19: :connie_25: :connie_25_2: :connie_33: :connie_37: :connie_dancegirl: :connie_dancegirl_2: :connie_running: :cool: :crazy: :crazy_devil: :crigon_04: :dance: :dance3: :drag_01: :drag_01_2: :dry: :d_birthday: :excl: :fans: :fans_2: :fechten2: :fechten2_2: :flag_of_truce: :gdjob: :gdluck: :gdluck_2: :girl_cray: :give_rose: :gogo: :good: :guns: :happy:
View more smilies

BBCode is ON
[img] is ON
[url] is ON
Smilies are ON

Topic review
   

Expand view Topic review: bác nào có nhu cầu đọc chuyện không ?

by bigbear91 » Tue Dec 29, 2009 4:58 pm

truyện đọc hay đấy.nhưng hơi buồn.

by mAy lang thang » Tue Dec 29, 2009 3:13 pm

Nội dung nhẹ nhàng. Ấm áp. Sáng nay trời Hà Nội thoáng chút mưa,đọc bài viết này thấy ấm lòng hơn nhiều.

bác nào có nhu cầu đọc chuyện không ?

by haha_emne » Tue Dec 29, 2009 3:00 pm

Một món quà cho năm mới , hãy đoc và cảm nhận nha
...........Chiều ,buồn, cô đơn , hành lang khu trại trẻ mồ côi trở nên trống vắng lạ thường .Cả một khoảng không rộng lớn . Trong giây lát nó cảm thấy mọi thứ xung quanh nó như yên lặng. một cây thông lộng lẫy với biết bao đồ trang trí nhứng giây kim tuyến lấp lánh trong ánh đèn một ông già Noel với chiếc túi đựng biết bao nhiêu là quà Còn gì nữa tất nhiên là đồ ăn rồi bánh kẹo và gì gì đó nó không cần quan tâm ......Xắp Noel rồi Noel năm nay nó tròn 12 tuổi .Cho nên với nó đêm Noel còn gợi rất nhiều cảm xúc khác nữa.12 tuổi nó vẫn là một cậu bé nhưng những suy nghĩ , nỗi niềm của nó thì không bé chút nào nếu không muốn nói là một ông cụ non .Nó suy nghĩ về con người , về cuộc đời , về mối quan hệ giữa người và người theo một cách rất riêng biệt ..................và hơi khó hiểu

Nó đến khu trại trẻ mồ côi này cũng xắp tròn 4 năm rồi . Sự xuất hiện của nó đã làm nơi này thay đổi nhiều .Vì vốn dĩ nơi này chỉ dành cho những đứa trẻ bất hạnh , không có gia đình hay bị tàn tật nạn nhân của chất độc màu da cam ....... Còn nó , nó chẳng bị sao cả nó cong có một gia đình có ba , có mẹ .... và gia đình nó có một cái biệt thự kích xù nằm ngay trung tâm của thành phố . Nhà nó to lắm to đến nỗi mà đôi khi nó cảm thấy như một thế giới khác xa lạ không hợp với nó chút nào cả . Nhưng dù sao nó vẫn được coi là một cậu ấm sống giữa tiền bạc với một nền giaos dục cũng rất tiền bạc ..........

Nó đã từng là một cậu bé ngoan ngoãn ,dễ thương hay nói hay cười , sống trong vong tay yêu thương của mẹ .Mẹ nó là một người phụ nữ hoàn hảo xinh đẹp dịu dàng tình cảm . Vì hoàn cảnh mới chấp nhận một người đàn ông như ba nó Nhưng người phụ nữ ấy đã quên đi cái tôi một lòng vun đắp hạnh phúc gia đình .Còn ba nó , con trai của một tỉ phú nổi tiếng cả một vùng , chỉ coi gia đình như gánh . Với ông mẹ nó chỉ như một nóm đồ trang sức đắt tiền , mang theo mình như để khoe với thiên hạ rằng ông có mọi thứ và thứ gì cũng là tốt nhất , đẻ phủ nhận lại mớ lí thuyết xuông mà mọi người vẫn cho là đung :"có tiền sẽ có tất cả trừ tình yêu " Nhưng tất nhiên thứ tình yêu của ba nó chỉ là giả tạo chỉ là đóng kịch cho người khác xem mà thôi .Một cuộc hôn nhân không tình yêu và kết quả nó được ra đời trong tình yêu thương của mẹ và sự lạnh nhạt hắt hủi của ba

Nếu ai đó có bắt nó bình chọn một người tài giỏi nhất thì nò không ngần ngại mà rằng đó là ba nó . Vì với ông việc kiếm tiền chẳng có gì là khó khăn cả , dường như ông được sinh ra trên đời này là để kiếm tiền vậy . Tất nhiên biết cách kiếm tiền thì cũng biết cách tiêu tiền , mà cách tiêu tiền của đại gia thì ............ thật khủng khiếp ........... Cái gia đình vốn dĩ đã không hạnh phúc ấy ngày càng rạng nứt . Nó còn quá nhỏ để có thể nhận thức được mọi chuyện đang diễn ra xung quanh . Những lần cãi vã những cái bạt tai .....đã bao lần nó nhìn thấy mẹ rơi nước mắt , những lúc ấy nó chỉ biết xà vào lòng mẹ nhẹ nhàng đưa đôi bàn tay bé nhỏ của mình lau những giọt nước mắt đang lăn dài trên hai gò má mẹ. Cứ thế 7 năm wa đi nó thương mẹ lắm , nó nghĩ tại nó không tót không ngoan nên ba mới làm me khóc Cứ thế nó cố gắng đẻ trở thành một đứa con ngoan nhu ba mong đợi .Nhưng tất cả như vô nghĩa khi một ngày kia .....................

Đem Noel của 5 năm về trước khi nó vừa tròn 7 tuổi cái đêm ác mộng mà suốt cuộc đời nó không thể nào quên . Đêm đó sau bữa tiệc sinh nhật khi tất cả bạn bè đã về vở kịch về một gia đình hạnh phúc đã diễn xong cả 3 người vế đúng với con người thật của mình .Nó háo hức mở từng món quà và đột nhiên nó nghe thấy những tieng cãi tù phòng ba mẹ . Với nó những chuyện đó cũng không có gì lạ lắm nhưng lần này có vẻ nghiêm trọng hơn Nó biết mẹ lại khóc nhưng nó không biết lần này nó đã phạm lỗi gì hôm nay nó rất ngoan mà , tất cả mọi người dự sinh nhật đều khen nó như vậy mà. Nó chạy lại gần căn phòng nhưng không dám mở cửa nó cố áp sát tai vào để có thể nghe rõ mọi chuyện . Nhũng tiếng cãi vã ngày cang lớn , nó không hiểu nhũng câu ba nó nói và cũng không đoán hết được chuyện gì đang xảy ra bên trong cánh cửa kia . Nó hiểu được một câu vì câu nói đó có nhắc đến nó mà

_"Đồ khốn , tao đã cho mày ăn cho mày ở , cho mày tièn và cả một thằng nhóc đáng ghét mày còn muốn gì nữa đây ?' ...........

Tiếng ba nó nghe thật đáng sợ xen lẫn tiếng nấc nghẹn ngào của mẹ nó .Và rồi , một tiếng "bốpo1peos theo là những tiếng loảng xoảng làm nó giật mình .Khuôn mặt đần ra , nó ý thức được có chuyện không hay xảy ra .Nó ghến chân cố hết sức vặn khóa cửa mạnh vào phòng Nó đứng người trước mặt nó người mẹ nằm dài trên sàn nhà bên cạnh những mảnh vỡ vụn của chiếc gương gần bàn trang điểm . Ba nhìn nó không chút thay đổi sắc mặt giận giữ giật chiếc áo trên móc bỏ ra ngoài đóng cửa một cái sầm . Nó hốt hoảng chạy lại ôm mẹ vào lòng .Đôi bàn tay bé nhỏ cứ ôm chặt mẹ những giọt nước mắt lăn dài . Và từ đôi bàn tay ấy máu bắt đầu chảy ngày càng nhiều . Máu từ đầu mẹ và từ những vết thương của nó do những mảnh vỡ của gương trên sàn nhà . Nó biết làm gì đây . chỉ ôm mẹ và khóc mùi máu tanh lan tỏa khắp căn phòng .Còn mẹ nó khuôn mặt tái đi không chút sức lực chỉ đủ cho hai dòng nước mắt từ từ rơi .Mẹ chỉ kịp nắm tay nó và nói :"Con trai mẹ có lỗi với con ".....................

Và thế là mẹ đã bỏ nó lại một mình nó trở thành đứa trẻ mồ côi ngay đêm sinh nhật của mình . Thật bất công , ông trời đã mang mẹ nó đi rồi tại sao lại để nó chứng kiến cảnh tượng đó . Một cậu bé 7 tuổi tận mắt nhìn thấy người mình yêu thương nhất rời bỏ mình mà bất lực không làm được gì cả . Nó giận chính bản thân mình và cảnh tượng đó luôn ám ảnh nó cho mãi đến bây giờ . Và cũng từ đêm đó có một người để nó căm ghét , là ba của nó ....................

Bây giờ thì nó biết mọi chuyện là lỗi của ba không phải vì nó không ngoan mà những chuyện nó chứng kiến hoàn toàn là lỗi của ba nó . Nó không muốn nhìn thấy mặt con người ấy cũng không đủ can đảm để đối diẹn với người đàn ông đã giết chết mẹ . Nó muốn đi , đi đau cũng được miễn là không phải ở tòa biệt thự lạnh lẽo chỉ có nó và một người giúp việc ba nó mới thuê để "chăm sóc "cho nó sau khi mẹ nó mất . Nhưng làm sao đây nó mới 7 tuổi thôi , Mà người đàn ông đó cũng không thể để nó đi được , không phải vì ông không thể a nó mà vì thể diện những lời bàn tán của mọi người . Hắn phải dùng nó làm bình phong để làm che dấu mọi chuyện và để làm một người chông người cha tốt chứ . Chẳng ai biết chuyện gì xảy ra trong đêm đó tất cả chỉ là tai nạn ,còn ba nó từ nột kẻ giết người trở thành một nạn nhân một ông chồng phải chịu cảnh gà trống nuôi con .

Nhưng nó không thể chịu đựng được cảnh đó mà người đàn ông đó cũng không thể đóng kịch mãi được Nó không nói gì cả bướng bỉnh chống lại mọi thứ mà người đàn ông đó yêu cầu . Đó là cách duuy nhất mà nó thể hiện sự căn ghét đối với người đó

Và rồi mọi chuyện đã được như ý muốn nó đươc dời khỏi căn nhà đó mà là người dàn ông đó mời nó đi mới đúng . Mấy tháng sau khi mẹ mất người đàn ông đưa nó đến khu trại trẻ nay với một lí do cũng rất đặc biêt phải gửi lên chùa để "bán khoán" Sống gần phật để lấy lại"Phần người "mà nó đã đánh mất

Thế là nó sống ở nơi này Và tháng nào cũng vậy không tiền thì thì quà ba nó cứ gửi cho khu trại trẻ này như muốn thể hiện ông là người cha tốt có trách nhiệm . Chẳng ai biết chuyện gì xảy ra và ở khu trại trẻ mồ côi này ông là một thiên thần mang lạ cơm ăn áo mặc cho nhiều đứa trẻ bất hạnh khác . thế cũng tốt .Nó không phải gặp mặt người đàn ông xấu đó còn ông ta thì hoàn thành tốt vai diễn của mình

Ở trại trẻ mồ côi nó không nói chuyện với ai . mà chẳng ai có thể bắt chuyện được đc với nó chứ . Nó chỉ cần một mình nó và những kí ức về người mẹ đã qua đời

Noel năm nay nó lại một mình , Nó ngồi ở một góc sân của khu trại trẻ . nó nhớ mẹ nhớ hơn bao giờ hết .Chính ngày này của 5 năm về trước tâm hồn của nó đã chết nó vô cảm với mọi vấn đè xung quanh nó ngồi đó hai dòng nước mắt tuôn dài và tưởng tượng mẹ đang rất gần bên nó , nó lại khóc . Noel , mùa đông , rét , gió , rít .Gió như nói gì đó dữ dội , gay gắt bên tai nó , rồi tạt mạnh vào khuôn mặt hơi tím đi vì lạnh . Mặc kệ nó vẫn ngồi đó

Đêm Noel nó trốn không tham gia lễ giáng sinh với mọi người . Giáng sinh ba nó giử nhiều tiền nhiều quà hơn thường lệ và người ta phong cho ông là một người rất chu đáo nhưng người ta có đâu hay tất cả mọi chuyện đó đều do thư kí của ông ta làm , còn ông ta có lẽ đã quên rằng trên đời này ông ta còn có một đứa con trai . Và nó lại nhớ mẹ chỉ mẹ mà thôi .Nó nhớ cái đêm đó một đêm ác mộng , văng vẳng bên tai là giọng nói yếu ớt của mẹ :"Con trai mẹ có lỗi với con ".....................Cứ thế nó vừa khóc vừa nghĩ .

Đột nhiên nó cảm thấy có ai đó đang đứng rất gần bên nó .Ừh đúng thật là một cô bé khoang chừng 7-8 tuổi nhìn về phía nó có vẻ gì hơi ngạc nhiên . Cô bé lại gần chỗ nó rồi rất hồn bé nói :" sao anh lại ngồi ở đây , hay anh cũng đang đợi mẹ giống em " Nghe câu hỏi của cô bé nó hơi bàng hoàng hơi khó hiểu Cô bé ngây thơ quá đôi mắt xoe tròn long lanh khi nhắc đến tiếng mẹ .Nó nhận ra cô bé tên My là người mới chuyển đến khu trại trẻ này 5 ngày trước . Cô bé nói tiếp .Năm nào cũng vậy cứ Noel là mẹ em lại về , mẹ về đứng ngoài sân để nhìn em và tặng em một con hạc giấy .Năm nay khi chuyển đến nơi này em chưa nói với mẹ nên không biết là mẹ có biết không nữa . em phải ra đây chờ nhỡ mẹ có đến mà không thấy em mẹ lại buồn rồi bỏ đi " .

Lạ quá , không biết nó là ai mà cô bé cứ nói thế còn nó thì im lặng , biết nói gì đây Và rồi nó nói một câu người lớn lắm cơ :"ừ em ngồi xuống đi chắc mẹ em xắp đến rồi đó . mẹ biết em dang chờ nên nhất định mẹ sẽ đến " .

Nó đang nghĩ gì vậy .......Nó biết cô bé không có mẹ .Một cô bé vừa chào đời đã bị bỏ rời , người ta bỏ cô bé trước cổng của một ngôi chùa , cô bé tìm ngắt đi vì lạnh vì đói và vì đã khóc kiệt sức suốt một đêm . mọi người chỉ tìm thấy trên người cô bé là một con hạc giấy nen bé mới có biệt danh là Tiểu Hạc chứ Và cũng từ đó cô bé coi con hạc giấy là món quà mà mẹ đã tặng cho mình Cô bé cứ mang con hạc theo bên mình nhìn ngắm nghĩ suy về người mẹ đã sinh ra mình . Cô bé chờ đợi đêm Noel năm này wa năm khác để đc gặp mẹ , để dc mẹ tặng cho một con hạc giấy . Cô bé đâu biết rằng những con hạc ấy là do những người trong trại trẻ đã làm để tặng cho nó như một món vô giá trong đêm Noel Và cô bé vẫn chờ ................

Nó ngồi nhìn cô bé tự nhiên thấy thương lạ . Nó nghĩ mình còn hanh phúc hơn cô bé nhiều vì nó còn có một người Mẹ một người mẹ theo đúng nghĩa của nó ấm áp tình cảm yêu thương hết mình luôn che chở bảo vệ cho nó . Còn cô bé . cô bé còn không biết gì về mẹ mình , không kỉ niệm chưa một lần được xà vào tay , được gọi một tiếng Mẹ Ơi tất cả với bé chỉ là một con hạc giấy Trong giây lát ấy nó quên đi nỗi đau của minh . Nó muốn làm gì đó cho cô bé ................

Cô bé cư ngồi đó chờ đọi mẹ mà chẳng có gì cả . Người ta chuyển chỗ cho bé mà quên nói về chuyện tặng be 1 con hạc giấy vào đêm Noel , làm cô bé chứ chờ đợi mãi hồi hộp có chút lo lăng nhưng vẫn cười khi nói về mẹ . Nó sợ cô bé khóc , sợ bé rơi vào sự tuyệt vọng giống như nó và thế là nó nghĩ mình sẽ làm ....làm ông già Noel trong giây lát .

Đúng 12 giờ đêm khi mọi người buộc cô bé về phòng. Bé không muốn nhưng không còn cách nào khác buồn bã trở về phòng . Đôi mắt hiện rõ một nỗi buồn không chút dấu diếm . Bé ơi đừng khóc mà mẹ nhất định sẽ đến mà .Nó muốn nói với bé nhưng lại sợ liệu rằng có ai tặng bé con hạc giays hay không. Và tại sao người đó lại không phải là nó chứ . Thế là nó gõ cửa đặt một con hạc giây ngay bên ngoài . Và trên đó có thêm dòng chữ :"Con gái yêu của mẹ , mẹ xin lỗi vì đã đến muộn . Mẹ nhớ và yêu con nhiều . Hãy sống tốt nhé . hẹn gặp lại con ". Cô bé mở cửa cầm con hạc lên tay đôi mắt long lanh không thể kìm được nước măt :"cuối cùng con cũng đợi được mẹ rồi " Cô bé lau vội nước mắt rồi nở một nụ cười hạnh phúc Cô bé cầm con hạc giấy đi tìm nó và thốt lên :"anh ơi em đã gặp được mẹ rồi ". chỉ thế thôi nó thấy vui lạ .Nó nghĩ mình vừa làm được một việc có ý nghĩa , và mẹ nó sẽ vui khi biết việc làm đó Nó thấy mẹ đang cười với nó . Lần đầu tiên từ khi mẹ bỏ nó lại nó thấy nó ở rất gần mẹ cứ như là mẹ đang ở bên nó vậy . "........................ .Nó muốn nói một câu thôi :'Mẹ ơi con yêu mẹ nhiều lắm '.

Trong giây phút ngắn ngủi của đêm Noel , giữa cái giá lạnh của mùa đông hai đứa trẻ thấy hạnh phúc biết bao ......





Hãy là ngọn lửa mang tình yêu thương đến tất cả mọi người bạn nhé . Đùng là ngọn lửa nhỏ nhoi chỉ sưởi ấm riêng mình thôi

Gửi ông già Noel , có lẽ con quá tham lam nhưng ông ơi con không chỉ ước cho riêng con mà còn ước cho những người con yêu thuwowng nhất ! Xin hãy tặng cho họ nụ cười khi họ cảm thấy đau buông để họ không gục ngã ..... .Hãy tặng cho họ những giọt nước mắt khi vui để lòng biết ơn sống mãi trong họ ....... Hãy tặng cho họ tình thương để không vô cảm trước nỗi đau của mọi người xung quanh ..... Tặng họ những ước mơ , những ước mơ đơn giản giúp họ luôn phấn đấu ............. tặng họ niềm vui dù là nhỏ bé ..... Tặng họ hi vọng dù chỉ là mong manh Tặng họ giấc ngủ ăn lành sự yên bình sau những ngày mệt mỏi

Top