by Trung trao tro » Thu Sep 24, 2009 2:49 am

Hôm nay,có ai chợt loáng thoáng bảo rằng:"Mùa thu Hà Nội",chợt có cái cảm giác kì lạ ùa về."...cây cơm nguội vàng,cây bàng lá đỏ,nằm kề bên nhau,phố xưa nhà cổ,mái ngói thơm nồng..."mình vẫn luôn hát khe khẽ như thế những ngày còn bé.Đã mấy hôm nay,khi về đêm,vẫn luôn phải đắp lên mình một tấm chăn,hay chí ít là tấm áo mỏng bay...vì trời bỗng chốc se se lạnh.

Lần đầu tiên ở Hà Nội,được khẽ chạm vào tiết thu,có một cảm giác háo hức lạ kì,một sự trông ngóng mai kia thức giậy được thấy làn sương mù mong manh,chẳng biết có hay ko?Đã ko còn nắng vàng nóng nực nữa rồi,thay vào đó,những cơn mưa bất chợt ào tới,khẽ lau bớt bụi bặm mang lại một cảm giác yên lành,lắng dịu...làm thành phố về đêm bỗng chôc trở nên trong trẻo hơn...

Chợt trỗi dậy những cảm giác yêu thương khó tả.Cho người ở xa nơi quê nhà,cho cả người trong lòng vẫn đang mải miết sách vở

.Mùa thu tựu trường,cũng là lúc mẹ mình lao vào lu bù công việc,vất vả với lũ học trò giặc cạn;là khi trời khẽ trở lạnh,làm mình lại khúng khoắng ho,hay bị cảm vì tội đêm ngủ đạp chăn...Mùa se lạnh năm nay ko còn ai vén chăn mỗi tối,ko còn cảm giác háo hức tới trường như mọi lần...

vì cuộc sông thay đổi nhiều quá.Và rồi chợt thấy nhớ con bạn yêu quý giờ này ở thật xa đang chìm trong giấc ngủ.Như mọi khi,mùa thu về như thế này bọn mình đang cùng nhau bài vở,vui đùa phải ko?

Ôi sao mùa thu năm nay lại nhiều cảm giác đến thế:bồi hồi,nhớ thương,mong đợi...

:168: Hôm nay,có ai chợt loáng thoáng bảo rằng:"Mùa thu Hà Nội",chợt có cái cảm giác kì lạ ùa về."...cây cơm nguội vàng,cây bàng lá đỏ,nằm kề bên nhau,phố xưa nhà cổ,mái ngói thơm nồng..."mình vẫn luôn hát khe khẽ như thế những ngày còn bé.Đã mấy hôm nay,khi về đêm,vẫn luôn phải đắp lên mình một tấm chăn,hay chí ít là tấm áo mỏng bay...vì trời bỗng chốc se se lạnh. :88:
Lần đầu tiên ở Hà Nội,được khẽ chạm vào tiết thu,có một cảm giác háo hức lạ kì,một sự trông ngóng mai kia thức giậy được thấy làn sương mù mong manh,chẳng biết có hay ko?Đã ko còn nắng vàng nóng nực nữa rồi,thay vào đó,những cơn mưa bất chợt ào tới,khẽ lau bớt bụi bặm mang lại một cảm giác yên lành,lắng dịu...làm thành phố về đêm bỗng chôc trở nên trong trẻo hơn... :125:
Chợt trỗi dậy những cảm giác yêu thương khó tả.Cho người ở xa nơi quê nhà,cho cả người trong lòng vẫn đang mải miết sách vở :246: .Mùa thu tựu trường,cũng là lúc mẹ mình lao vào lu bù công việc,vất vả với lũ học trò giặc cạn;là khi trời khẽ trở lạnh,làm mình lại khúng khoắng ho,hay bị cảm vì tội đêm ngủ đạp chăn...Mùa se lạnh năm nay ko còn ai vén chăn mỗi tối,ko còn cảm giác háo hức tới trường như mọi lần... :204: vì cuộc sông thay đổi nhiều quá.Và rồi chợt thấy nhớ con bạn yêu quý giờ này ở thật xa đang chìm trong giấc ngủ.Như mọi khi,mùa thu về như thế này bọn mình đang cùng nhau bài vở,vui đùa phải ko? :186: Ôi sao mùa thu năm nay lại nhiều cảm giác đến thế:bồi hồi,nhớ thương,mong đợi... :138: